Vua Ba-by-lôn ra lệnh cung cấp lương thực đều đặn cho vua Giê-hô-gia-kin, theo nhu cầu từng ngày, suốt những ngày còn lại của đời ông, cho đến khi ông qua đời.
Vị vua Ba-by-lôn kế Nê-bu-cát-nết-sa đã ân xá Giê-hô-gia-kin và tha ông ra khỏi tù. Ông nói chuyện tử tế với Giê-hô-gia-kin và cho ông một địa vị được tôn trọng hơn bất kỳ vị vua lưu đày nào. Giê-hô-gia-kin đã cởi áo tù. Ông dùng bữa mỗi ngày với vua Ba-by-lôn cho đến cuối đời. Vua chu cấp cho Giê-hô-gia-kin mỗi ngày cho đến khi ông qua đời (52:31-34).
Vua Ba-by-lôn mới có tên là Ê-vinh Mê-rô-đắc (IIVua 25:27). Ông được đặt theo tên của một vị thần ngoại bang Ma-đúc. Ông cai trị trên Ba-by-lôn chỉ trong hai năm, cho nên ông không đạt được những thành quả về chính trị như Nê-bu-cát-nết-sa. Tuy nhiên, Ê-vinh Mê-rô-đắc đã hỗ trợ cho một sự kiện rất đáng giá để kết thúc sách Giê-rê-mi. Đó là tha vua Giê-hô-gia-kin.
Ngược lại với vua Sê-đê-kia, phải ở trong ngực cho đến ngày qua đời (52:11), Giê-hô-gia-kin lại được tự do. Sê-đê-kia bị móc mắt, nhưng Giê-hô-gia-kin được ơn trước mặt vua. Các con trai Sê-đê-kia bị giết, nhưng các con của Giê-hô-gia-kin được sống sót (ISử ký 3:17-18).
Nếu Giê-rê-mi vẫn còn sống cho đến lúc Giê-hô-gia-kin được tha, có lẽ ông đã chin mươi tuổi. Thậm chí ông chết trước khi nghe tin về Giê-hô-gia-kin, nhưng chắc hẳn Giê-rê-mi sẽ được ‘khích lệ lắm khi ông nghe về tương lai của vị vua này. Giê-rê-mi đã rao giảng rằng dòng dõi của Đa-vít sẽ ngồi trên ngai của Y-sơ-ra-ên (33:17). Sự giải phóng Giê-hô-gia-kin là bước khởi đầu cho việc ứng nghiệm lời hứa ấy.
Sau những lời mô tả không ngừng về cơn đoán xét vô cùng khủng khiếp, sách Giê-rê-mi kết thúc với một niềm hi vọng. Việc phu tù tại Ba-by-lôn đã không xóa sổ dân sự của Đức Chúa Trời. Bây giờ vua Giu-đa đã được tự do. Một ngày kia cả dân tộc sẽ được tự do. Sau khi nhổ tận gốc và hủy diệt dân sự, Chúa sẽ xây dựng và trồng họ lại trong tương lai.
Chúa đã phục hồi Giê-hô-gia-kin, là người còn có tên là Giệ-cô-nia. Một trong những con cháu của Giê-cô-nia là Giô-sép, người cha hợp pháp của Chúa Giê-xu Christ (Ma-thi-ơ 1:12-16). Chúa sẽ đem đến cho dân sự Ngài niềm hi vọng tuyệt đối.
Khi bạn đối diện với hiện tại, cũng như những ngày còn lại của cuộc đời mình, đừng bao giờ quên rằng Chúa Giê-xu là niềm hi vọng của chúng ta (ITi-mô-thê 1:1). Ngài là niềm hi vọng duy nhất của bạn. Cuộc đời của bạn sẽ có một kết thúc đầy hi vọng khi bạn tin cậy nơi Ngài.
Khi bạn đến gần với Chúa hơn, hãy mô tả niềm hi vọng của bạn.
David Coldwel